Hi cả nhà! Đây là lần đầu tớ pozt bài ấy, mà cũng phải có sự thúc jục dã man tàn bạo của bạn Tuấn Linh
Uhm! Mọi người đọc truyện này nhá, hay, ý tưởng lạ và tình cảm...
Nếu Em Không Phải 1 Giấc Mơ
Một buổi sáng tinh mơ mùa hè năm 1996 tại thành phố San Francisco xinh đẹp.
1 vụ tai nạn giao thông xảy ra và nạn nhân là cô bác sĩ nội trú trẻ Lauren Kline của bệnh viện Memorial San Francisco. Tai nạn ấy đã khiến cô bác sĩ nội trú trẻ tài năng chìm vào 1 cơn hôn mê sâu mà hy vọng tỉnh lại là hầu như không có.
Thế nhưng 1 điều kỳ lạ đã xảy đến khi Lauren đang hôn mê về mặt thể xác nhưng linh hồn cô thì lại tỉnh. Thế là như 1 hồn ma, cô thoát ra khỏi thể xác của mình và đi lại khắp nơi mà không 1 ai biết.
Và một ngày mùa đông năm đó, Lauren quay trở về căn hộ trước đó của cô, nơi mà đã được thuê lại bởi 1 kiến trúc sư trẻ tên là Arthur. Và ngay trong ngày mà Arthur dọn về căn hộ mới này, cũng là 1 ngày mà điều kỳ diệu xảy đến…
Giữa đêm khuya, vô tình Arthur phát hiện ra Lauren đang trốn trong tủ áo của mình. Dĩ nhiên là Arthur không hề biết Lauren đang ở trong trạng thái hồn ma, và anh chàng vô cùng ngạc nhiên lẫn … khó chịu về sự việc này. Anh năm lần bảy lượt mời Lauren bước ra khỏi nhà anh vì anh ko biết cô là ai và không hề muốn sự viếng thăm của 1 người khách lạ vào lúc đêm khuya thế này. Nhưng về phần Lauren thì cô cũng … ngạc nhiên không kém, vì đây là lần đầu tiên và duy nhất mà 1 người có thể nhìn thấy được cô.
Và thế là Lauren khẩn khoản thuyết phục Arthur hãy lắng nghe câu chuyện của cô mặc dù nó thật sự hoang đường (và thậm chí Arthur cũng không hề muốn nghe trong tình trạng nửa đêm buồn ngủ như thế).
“Điều mà tôi sắp nói với anh đây hoàn toàn không hề dễ nghe và khó chấp nhận. Nhưng nếu anh vui lòng lắng nghe câu chuyện của tôi và nếu anh dành cho tôi 1 sự tin cậy, thì có thể cuối cùng anh sẽ tin đấy. Và việc anh có tin hay không rất là quan trọng vì chắc chắn anh không thể ngờ tới rằng, anh là người duy nhất trên đời tôi có thể chia sẻ bí mật này.”
Và Lauren kể cho Arthur nghe về tai nạn đã xảy đến với cô, về thân xác cô đang hôn mê tại bệnh viện Memorial, và về lý do vì sao cô có mặt trong căn hộ của anh. Dĩ nhiên với 1 câu chuyện gần như chỉ có trong film như thế Arthur không thể nào tin ngay được. Và Lauren lại tiếp tục thuyết phục anh đi với cô đến bệnh viện Memorial ngay trong đêm để anh có thể tận mắt nhìn thấy cô đang hôn mê trong đó. Và để anh biết rằng những gì cô nói với anh không phải là vì cô bị hoang tưởng hay tâm thần.
Sáng hôm sau thức dậy sau chuyến viếng thăm bệnh viện Memorial, Arthur đã phần nào tin vào những gì Lauren nói và tin vào tình trạng hiện giờ của cô. Và việc Lauren đi cùng Arthur, anh chàng trò chuyện và đối xử với 1 … linh hồn không ai nhìn thấy ngoài anh, đã khiến cho Paul, anh bạn thân nhất của Arthur tưởng rằng anh bị … chứng hoang tưởng vì làm việc quá nhiều. Thế là Arthur phải kể cho Paul nghe câu chuyện mà anh biết chắc rằng Paul sẽ không tin vì Paul không hề nhìn thấy hay cảm nhận về Lauren được.
Thế là bắt đầu từ ngày hôm đó Arthur đã dành phần lớn thời gian của mình để cùng Lauren nghiên cứu xem có phương pháp nào có thể giúp cô ta thoát khỏi hôn mê và tỉnh lại.
Thời gian trôi đi, việc nghiên cứu gần như chẳng đem lại kết quả gì, nhưng Arthur lại có thêm 1 người bạn thú vị và đáng yêu. Lauren ở bên cạnh anh, chia sẻ với anh mọi điều trong cuộc sống. Cô chạm vào cuộc sống của Arthur 1 cách nhẹ nhàng tinh tế và có chút gì đó đáng yêu. Cô chia sẻ với anh mọi suy nghĩ, những ký ức và đánh thức những cảm xúc yêu thương trong trái tim Arthur. Điều mà trước nay chưa 1 người phụ nữ nào làm được với Arthur. Ngược lại thì Arthur dành tất cả thời gian của mình để chăm sóc, lắng nghe và chia sẻ với cô và thậm chí vì cô mà làm những điều người khác nghĩ rằng anh không bình thường.
Và không cần phải nói ra thì chúng ta đều biết rằng, 1 tình yêu đã nảy sinh trong trái tim 2 con người này.
Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy, ở trong bệnh viện Memorial, tình trạng cơ thể của Lauren ngày 1 yếu đi. Và các bác sĩ ở bệnh viện đã đi đến quyết định chấm dứt sự sống của cô, vì họ cho rằng có duy trì thì cô cũng không bao giờ tỉnh lại được. Và họ thuyết phục mẹ cô chấp nhận điều đó.
Arthur dĩ nhiên không khi nào chấp nhận chuyện đó xảy ra. Và thế là anh quyết định lên 1 kế hoạch táo bạo: đánh cắp cơ thể Lauren khỏi bệnh viện. Arthur đã thuyết phục được Paul cùng thực hiện việc này. Và nơi mà họ dấu Lauren là ở ngôi nhà của người mẹ quá cố của Arthur ở vùng quê San Francisco.
Việc đánh cắp trót lọt, nhưng cũng là lúc 1 sĩ quan cảnh sát San Francisco vào cuộc điều tra. Không mấy khó khăn viên cảnh sát này đã tìm ra chỗ dấu cơ thể Lauren, nhưng cái ông ta thắc mắc là ông ta không biết lý do vì sao Arthur lại làm việc đó. Ông sĩ quan cảnh sát quyết định trò chuyện với Arthur để hiểu rõ động cơ của anh. Và sau đó, ông cũng gần như tin vào câu chuyện này. Nhưng trách nhiệm của ông là đưa Lauren trả về bệnh viện. Ông chỉ không truy cứu đối với Arthur. Còn Arthur, cho dù đau lòng cách mấy, thì anh cũng phải chấp nhận sự việc này.
1 vài ngày sau khi Lauren được đưa về bệnh viện Memorial, linh hồn của cô ở chỗ Arthur bắt đầu mờ dần đi, và tan biến mất vào 1 đêm. Arthur nghĩ rằng thế là anh đã mất cô mãi mãi. Nhưng thật không ngờ, điều kỳ diệu 1 lần nữa xảy ra, khi mà trong phòng Lauren ở bệnh viện Memorial, cô đã tỉnh lại. Mấy ngày sau đó Arthur vui mừng có mặt ở bên cạnh cô, nhưng điều đầu tiên Lauren nói với Arthur là : “Anh là ai? Tại sao anh lại luôn có mặt ở đây?”.
Arthur đau đớn hiểu ra rằng Lauren đã không còn nhớ 1 chút gì về những việc xảy ra trong suốt khoảng thời gian cô bị hôn mê. Và Arthur đã nói với Lauren rằng:
“Điều mà anh sắp nói với em đây hoàn toàn không hề dễ nghe và khó chấp nhận. Nhưng nếu em vui lòng lắng nghe câu chuyện của anh, và em có thể dành cho anh 1 sự tin cậy thì cuôí cùng có thể em sẽ tin đấy. Và việc em có tin hay không rất là quan trọng. Vì em là người duy nhất mà anh có thể chia sẻ bí mật này.”
.....................................................................................
“If Only It WereTrue” – “Nếu Em Không Phải 1 Giấc Mơ” kết thúc tại đó. Nhưng những dư âm ngọt ngào mà nó để lại trong lòng người đọc thì sẽ mãi không phai. Và cuốn tiểu thuyết kỳ diệu này của nhà văn Marc Levy đã được đạo diễn tài ba Steven Spielberg dựng thành bộ film mang tên “Just Like Heaven” (đã từng được chiếu ở VN).
Đọc xong cái này tớ nghĩ chắc cũng khối bạn lớp mình đi tìm mua cuốn này đấy, đọc đi rồi cảm nhận nhá :X
Thanks!!!
Uhm! Mọi người đọc truyện này nhá, hay, ý tưởng lạ và tình cảm...
Nếu Em Không Phải 1 Giấc Mơ
Một buổi sáng tinh mơ mùa hè năm 1996 tại thành phố San Francisco xinh đẹp.
1 vụ tai nạn giao thông xảy ra và nạn nhân là cô bác sĩ nội trú trẻ Lauren Kline của bệnh viện Memorial San Francisco. Tai nạn ấy đã khiến cô bác sĩ nội trú trẻ tài năng chìm vào 1 cơn hôn mê sâu mà hy vọng tỉnh lại là hầu như không có.
Thế nhưng 1 điều kỳ lạ đã xảy đến khi Lauren đang hôn mê về mặt thể xác nhưng linh hồn cô thì lại tỉnh. Thế là như 1 hồn ma, cô thoát ra khỏi thể xác của mình và đi lại khắp nơi mà không 1 ai biết.
Và một ngày mùa đông năm đó, Lauren quay trở về căn hộ trước đó của cô, nơi mà đã được thuê lại bởi 1 kiến trúc sư trẻ tên là Arthur. Và ngay trong ngày mà Arthur dọn về căn hộ mới này, cũng là 1 ngày mà điều kỳ diệu xảy đến…
Giữa đêm khuya, vô tình Arthur phát hiện ra Lauren đang trốn trong tủ áo của mình. Dĩ nhiên là Arthur không hề biết Lauren đang ở trong trạng thái hồn ma, và anh chàng vô cùng ngạc nhiên lẫn … khó chịu về sự việc này. Anh năm lần bảy lượt mời Lauren bước ra khỏi nhà anh vì anh ko biết cô là ai và không hề muốn sự viếng thăm của 1 người khách lạ vào lúc đêm khuya thế này. Nhưng về phần Lauren thì cô cũng … ngạc nhiên không kém, vì đây là lần đầu tiên và duy nhất mà 1 người có thể nhìn thấy được cô.
Và thế là Lauren khẩn khoản thuyết phục Arthur hãy lắng nghe câu chuyện của cô mặc dù nó thật sự hoang đường (và thậm chí Arthur cũng không hề muốn nghe trong tình trạng nửa đêm buồn ngủ như thế).
“Điều mà tôi sắp nói với anh đây hoàn toàn không hề dễ nghe và khó chấp nhận. Nhưng nếu anh vui lòng lắng nghe câu chuyện của tôi và nếu anh dành cho tôi 1 sự tin cậy, thì có thể cuối cùng anh sẽ tin đấy. Và việc anh có tin hay không rất là quan trọng vì chắc chắn anh không thể ngờ tới rằng, anh là người duy nhất trên đời tôi có thể chia sẻ bí mật này.”
Và Lauren kể cho Arthur nghe về tai nạn đã xảy đến với cô, về thân xác cô đang hôn mê tại bệnh viện Memorial, và về lý do vì sao cô có mặt trong căn hộ của anh. Dĩ nhiên với 1 câu chuyện gần như chỉ có trong film như thế Arthur không thể nào tin ngay được. Và Lauren lại tiếp tục thuyết phục anh đi với cô đến bệnh viện Memorial ngay trong đêm để anh có thể tận mắt nhìn thấy cô đang hôn mê trong đó. Và để anh biết rằng những gì cô nói với anh không phải là vì cô bị hoang tưởng hay tâm thần.
Sáng hôm sau thức dậy sau chuyến viếng thăm bệnh viện Memorial, Arthur đã phần nào tin vào những gì Lauren nói và tin vào tình trạng hiện giờ của cô. Và việc Lauren đi cùng Arthur, anh chàng trò chuyện và đối xử với 1 … linh hồn không ai nhìn thấy ngoài anh, đã khiến cho Paul, anh bạn thân nhất của Arthur tưởng rằng anh bị … chứng hoang tưởng vì làm việc quá nhiều. Thế là Arthur phải kể cho Paul nghe câu chuyện mà anh biết chắc rằng Paul sẽ không tin vì Paul không hề nhìn thấy hay cảm nhận về Lauren được.
Thế là bắt đầu từ ngày hôm đó Arthur đã dành phần lớn thời gian của mình để cùng Lauren nghiên cứu xem có phương pháp nào có thể giúp cô ta thoát khỏi hôn mê và tỉnh lại.
Thời gian trôi đi, việc nghiên cứu gần như chẳng đem lại kết quả gì, nhưng Arthur lại có thêm 1 người bạn thú vị và đáng yêu. Lauren ở bên cạnh anh, chia sẻ với anh mọi điều trong cuộc sống. Cô chạm vào cuộc sống của Arthur 1 cách nhẹ nhàng tinh tế và có chút gì đó đáng yêu. Cô chia sẻ với anh mọi suy nghĩ, những ký ức và đánh thức những cảm xúc yêu thương trong trái tim Arthur. Điều mà trước nay chưa 1 người phụ nữ nào làm được với Arthur. Ngược lại thì Arthur dành tất cả thời gian của mình để chăm sóc, lắng nghe và chia sẻ với cô và thậm chí vì cô mà làm những điều người khác nghĩ rằng anh không bình thường.
Và không cần phải nói ra thì chúng ta đều biết rằng, 1 tình yêu đã nảy sinh trong trái tim 2 con người này.
Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy, ở trong bệnh viện Memorial, tình trạng cơ thể của Lauren ngày 1 yếu đi. Và các bác sĩ ở bệnh viện đã đi đến quyết định chấm dứt sự sống của cô, vì họ cho rằng có duy trì thì cô cũng không bao giờ tỉnh lại được. Và họ thuyết phục mẹ cô chấp nhận điều đó.
Arthur dĩ nhiên không khi nào chấp nhận chuyện đó xảy ra. Và thế là anh quyết định lên 1 kế hoạch táo bạo: đánh cắp cơ thể Lauren khỏi bệnh viện. Arthur đã thuyết phục được Paul cùng thực hiện việc này. Và nơi mà họ dấu Lauren là ở ngôi nhà của người mẹ quá cố của Arthur ở vùng quê San Francisco.
Việc đánh cắp trót lọt, nhưng cũng là lúc 1 sĩ quan cảnh sát San Francisco vào cuộc điều tra. Không mấy khó khăn viên cảnh sát này đã tìm ra chỗ dấu cơ thể Lauren, nhưng cái ông ta thắc mắc là ông ta không biết lý do vì sao Arthur lại làm việc đó. Ông sĩ quan cảnh sát quyết định trò chuyện với Arthur để hiểu rõ động cơ của anh. Và sau đó, ông cũng gần như tin vào câu chuyện này. Nhưng trách nhiệm của ông là đưa Lauren trả về bệnh viện. Ông chỉ không truy cứu đối với Arthur. Còn Arthur, cho dù đau lòng cách mấy, thì anh cũng phải chấp nhận sự việc này.
1 vài ngày sau khi Lauren được đưa về bệnh viện Memorial, linh hồn của cô ở chỗ Arthur bắt đầu mờ dần đi, và tan biến mất vào 1 đêm. Arthur nghĩ rằng thế là anh đã mất cô mãi mãi. Nhưng thật không ngờ, điều kỳ diệu 1 lần nữa xảy ra, khi mà trong phòng Lauren ở bệnh viện Memorial, cô đã tỉnh lại. Mấy ngày sau đó Arthur vui mừng có mặt ở bên cạnh cô, nhưng điều đầu tiên Lauren nói với Arthur là : “Anh là ai? Tại sao anh lại luôn có mặt ở đây?”.
Arthur đau đớn hiểu ra rằng Lauren đã không còn nhớ 1 chút gì về những việc xảy ra trong suốt khoảng thời gian cô bị hôn mê. Và Arthur đã nói với Lauren rằng:
“Điều mà anh sắp nói với em đây hoàn toàn không hề dễ nghe và khó chấp nhận. Nhưng nếu em vui lòng lắng nghe câu chuyện của anh, và em có thể dành cho anh 1 sự tin cậy thì cuôí cùng có thể em sẽ tin đấy. Và việc em có tin hay không rất là quan trọng. Vì em là người duy nhất mà anh có thể chia sẻ bí mật này.”
.....................................................................................
“If Only It WereTrue” – “Nếu Em Không Phải 1 Giấc Mơ” kết thúc tại đó. Nhưng những dư âm ngọt ngào mà nó để lại trong lòng người đọc thì sẽ mãi không phai. Và cuốn tiểu thuyết kỳ diệu này của nhà văn Marc Levy đã được đạo diễn tài ba Steven Spielberg dựng thành bộ film mang tên “Just Like Heaven” (đã từng được chiếu ở VN).
Đọc xong cái này tớ nghĩ chắc cũng khối bạn lớp mình đi tìm mua cuốn này đấy, đọc đi rồi cảm nhận nhá :X
Thanks!!!